Lượm lặt một chút hạnh phúc của tình yêu .
Đã cập nhật: 2 thg 12, 2021
Từ ngày làm việc ở viện dưỡng lão tôi nhận ra được rất nhiều điều ý nghĩa . Nhiều người nghĩ rằng những người già thường rất khó tính , họ càm ràm đủ điều , nhưng ko ai biết rằng những đièu họ phải chịu đựng khi bất lực nhìn thời gian cướp đi sự khoẻ mạnh và vẻ bề ngoài. Mỗi ngày trong phần đời còn lại của họ là nỗi sợ một ngày già yếu đi . Nhưng điều họ lo lắng nhất là một ngày nào đó thời gian sẽ cướp mất đi người bạn đời của họ ..
hạnh phúc thực được xây dựng từ những cử chỉ vô cùng bé nhỏ .
Hôm qua tôi tận mắt chứng kiến một người phụ nữ đứng lẳng lặng một ở một góc và vội vàng lau những giọt nước mắt lăn dài trên gò má . Bà là một cashier ở quầy cafeteria nơi tôi làm việc .Tôi vô tình đi qua và dừng lại để hỏi “ Are you ok? What happen to you “ . Cô ấy dường như nhìn thấy sự đồng cảm hiện lên trong ánh mắt của tôi nên tiếp tục khóc . Đặt trong hoàn cảnh của bản thân tôi :khi tôi đang khóc có nếu ng hỏi chắc chắn là tôi còn khóc to hơn .Hỏi ra mới vỡ lẽ , bà nhìn cây đàn piano và nhớ lại người chồng đã mất cách đây 3 năm . Tôi chợt lặng người trong giây lát và nhìn sâu vào đôi mắt rướm lệ của bà và nói rằng “ Can I give you a hug” .Tôi vội dang rộng vòng tay ôm bà vào lòng với niềm hy vọng bà sẽ cảm thấy tốt hơn . Tôi không nghĩ cái ôm của tôi sẽ xoa dịu sự mất mát trong lòng người goá phụ này , nhưng ít ra tại thời điểm đó bà cảm thấy được an ủi . Đúng thật là khi mất đi một thứ gì đó người ta mới biết trân trọng những gì mình đang có . Và đơn giản là niềm hạnh phúc thực được xây dựng từ những cử chỉ vô cùng bé nhỏ .
Bạn có tin vào sức mạnh của tình yêu không? Tôi biết là bản thân chưa đủ trải nghiệm để cảm nhận sự mãnh liệt của tình yêu . Nhưng mỗi lần tôi đến chỗ làm , tôi thấy hiện hữu ở đó có một tình yêu của cặp vợ chồng già hằng ngày vẫn ngồi ở góc phòng ăn. Họ thủ thỉ cho nhau những câu chuyện cuộc đời , thỉnh thoảng ông đẩy bà trên chiếc xe lăn dạo loanh quanh với nét mặt rạng rỡ . Đó chính là hạnh phúc của một người đàn ông khi vẫn còn một người bạn trăm năm ở bên cạnh mình trong cảnh già nua của tuổi xế chiều. .Đặc biết mỗi giờ ăn , ông vẫn luôn đến chỗ của tôi ngó xem một lượt rồi cẩn trọng chọn thức ăn cho bà lão . Tự dưng tôi chợt nghĩ, cả đời chỉ cần một người đàn ông biết cách chăm sóc và quan tâm bạn , thế đã đủ hay chưa? Câu hỏi này tôi dành cho bạn vì kinh nghiệm yêu đương của tôi chưa đủ để trả lời , hoặc cũng có thể tôi chưa gặp tình yêu mà tôi sẵn sàng bỏ qua những tính xấu và sự nghèo đói” tạm thời” của anh ta . Cơ bản là người mà tôi muốn yêu phải là người có bản lĩnh .